Đã bao lần em tự nói với em em hãy đứng lên
Từ khi em không còn có anh từ khi anh ra đi vội vã
Em như cây khô gục ngã bên đường.
Những phút yên vui giờ này đã xa xôi
Thế sao lại nhớ anh em chẳng thể quên
Dù cho anh vô tình với em mà sao em yêu anh nhiều quá
Em chỉ muốn quên anh để bình yên thôi mà.
[ĐK:]
Thật lòng em muốn bắt đầu lại
Như ngày em chưa từng biết anh
Ngày mà em hồn nhiên sống trong bình yên
Nhưng không thể bởi em còn nhớ anh.
Phải làm sao để bắt đầu lại
Bởi vì anh đã đến bên em
Và cho em niềm vui với bao mộng mơ
Em phải cố quên anh đến bao giờ.