Tiếng còi xe cứu thương đang băng nhanh trên đường.
Phố Phường như đã ngủ quên nên không ai biết rằng.
Có một người sắp đi xa đời.
Tiếng còi vang xé tan không gian yên lặng.
Thế mà ai cũng như kẻ say chẳng thấy gì.
Họ vẫn vội vã đi - vội vã về.
Về đâu ???
Về đâu ???
Về đâu ???
Không ..............Ai........... Biết ............
Và nếu ngày mai ta không trở lại.
Một ngày bình thường không đến nữa.
Đã mỉm cười chưa hay vẫn tiếc nhiều.
Vì có những điều giang dở bỏ lại .
Vì của hôm nay đừng hẹn ngày mai .
Hãy sống một ngày cho đầy mãi mãi .
Chuyện của tương lai không chừa một ai .
Dù đúng sai mình hãy cho qua đi.
Hãy nói thương nhau từ bây giờ.